Anh Vương Y Đạt là người đầu tiên sở hữu Porsche 911 Carrera S Series 992 tại Nha Trang, Khánh Hòa. Từng đến nhiều bảo tàng và triển lãm ô tô danh tiếng trên thế giới như Pebble Beach Concours d’Elegance hay The Quail Motorsports Gathering, người đàn ông này có tình yêu đặc biệt với siêu xe và xe thể thao. Bởi thế, sau khi kết thúc chương trình học tại Mỹ, chiếc xe anh lựa chọn để sử dụng tại Việt Nam là Porsche 911 Carrera S.
Thời điểm về nước, tôi và gia đình cũng muốn mua một chiếc xe thể thao nên có lên mạng tìm hiểu và cân nhắc khá nhiều. Porsche là một thương hiệu nổi tiếng. Còn xét riêng về 911 thì nó là huyền thoại rồi, nổi tiếng và khả năng vận hành được đánh giá là vượt trội hơn so với Audi R8, Jaguar F-Type hay thấp hơn một chút xíu là dòng Audi TT.
Tâm lý mua xe của tôi là không muốn bán. Tại vì đã xác định lâu dài nên muốn chọn Porsche 911. Vì dòng dòng xe này có bao giờ nó lỗi thời đâu. Ví dụ nhìn lại dòng xe Jaguar F-Type hay một chiếc Audi TT đời cũ sẽ thấy nó lỗi thời rất nhanh. Ở Việt Nam hình như có 1-2 chiếc từ thập niên 60 thế kỷ trước mà vẫn giờ vẫn đẹp. Porsche 911 đối với tôi giống như rượu, để càng lâu càng ngon. Người nước ngoài thích xe này lắm, nên tôi cảm giác nó giá trị hơn các dòng xe thể thao ngang tầm.
Còn về phiên bản, tôi chọn Carrera S vì có hiệu năng cao hơn dòng Carrera (bản tiêu chuẩn – PV), và ở Việt Nam thì sức mạnh của bản S là vừa đủ, cao hơn cũng không có điều kiện để tận dụng hết sức mạnh của chiếc xe.
Ba tôi cũng thích xe, đặc biệt là xe thể thao nên cũng thích chiếc Porsche 911 này. Thỉnh thoảng, ba cũng lái mà. Nói chung gia đình không cấm cản gì hết, nhưng lúc đầu có bảo phải suy nghĩ kỹ vì đi xe này dễ bị người ta nói là phô trường, hoặc nổi quá khi đi trên đường. Gia đình tôi chỉ ngại chuyện đó thôi.
Năm 2018, đợt đó tôi vào TP. HCM để đi Vietnam Motor Show thì tiện đi bộ qua showroom Porsche coi và đặt xe. Sau đó đến đúng ngày 11/9/2019 tôi nhận được xe. Ngày nhận xe không thể quên được vì 11/9 đọc ngược thành 911.
Trước khi bước vào showroom, tôi có lên mạng tham khảo rồi. Từ khóa đầu tiên mà tôi tìm là 10 mẫu xe thể thao của năm. Lúc tới showroom thì dòng 911 Series 992 mới quá, nên họ cũng không có xe trưng bày luôn, chỉ có hình ảnh trên catalogue thôi, không có gì hết, nên cũng khó hình dung nó ra sao, thay đổi như thế nào. Ngược lại hoàn toàn với những lần trước tôi cùng gia đình đi mua xe, đều có xe trưng bày sẵn, được ngồi thử, lái thử. Còn này chỉ mua qua hình thôi. Thực ra cũng biết dòng 911 nhiều danh tiếng rồi nên cũng có chút tự tin. Chứ giả sử một dòng xe mới tinh, mà không có xe trưng bày thì sao mà dám mua.
Đúng là như vậy. Mua xe ở Việt Nam thường các hãng xe sẽ chọn trước tính năng, trang bị phù hợp với thị hiếu người tiêu dùng. Mình chỉ việc mua xe về chạy thôi. Còn đối với Porsche, giá niêm yết là một chuyện, nhưng khi chọn thêm “option” một hồi là giá đội lên có khi gần bằng 1/3 giá chiếc xe. Tôi cũng hơi giật mình về chuyện đó. Mua xe Porsche chỉ có chủ nhân biết giá chính xác chiếc xe của mình, chứ đâu ai biết đâu, tại vì danh sách “option” nhiều lắm. Có một số cái giá rất cao.
Ví dụ như gia đình tôi mua xe thể thao nên cũng muốn chọn màu ngoại thất nổi bật, nên quyết định lấy màu xanh dương. Hơn nữa, Nha Trang cũng là thành phố biển nên màu xanh dương cũng hợp lý. Màu này có tên Blue Miami, giá lên tới 160,8 triệu lận. Họ cung cấp nhiều màu sắc lắm, có cái vài chục triệu, có cái cả trăm triệu.
Rồi như hệ thống loa Burmester High-End tôi chọn thêm cũng 272,9 triệu đồng, ngang chiếc Kia Morning rồi. Màu ghế tiêu chuẩn là màu đen, tôi đổi sang 2 tông màu Đen-Be cũng phải bỏ thêm 270,8 triệu đồng. Bất ngờ vì chỉ thay màu da nội thất thôi mà giá cao đến vậy. Gói kích hoạt thể thao Sport Chrono giá 138 triệu đồng, trợ lực tay lái biến thiên theo tốc độ giá 15,6 triệu đồng, tôi nghĩ đây là xe thể thao thì nên có sẵn mấy cái này, phải mua thêm hơi kì kì.
Có một số thứ khác đáng ra phải có để khách hàng sử dụng xe ở Việt Nam. Như hỗ trợ đậu xe camera toàn cảnh giá hơn 100 triệu đồng, hay ghế chỉnh điện 14 hướng 134 triệu đồng. Mấy cái này họ không bắt mua nhưng không có thì rất khó chịu, ngồi xe này mà ghế chỉnh cơ thì không thích lắm. Nếu mà ra gara ngoài độ chắc chỉ vài triệu đồng là hết. Mà tiếc cái là không có xe thực tế để coi xem ghế chỉnh điện có gì mà đắt như vậy.
Cuối cùng là sau khi chọn “option” xong là giá xe lên tới 9,48 tỷ đồng, thêm chi phí lăn bánh là hơn 10 tỷ đồng. Còn giá niêm yết trên website chỉ là 7,85 tỷ đồng thôi.
Từ trước tới giờ, tôi và gia đình không nghĩ đến chuyện mua xe không chính hãng. Vì biết Porsche có đại lý ở Việt Nam nên mới tự tin mua đấy chứ. Vì mua xe còn phải nghĩ đến vấn đề bảo trì, bảo dưỡng này nọ, cùng với tâm lý thích mua xe mới hơn. Có nhiều người chơi xe ở Việt Nam họ thay xe nhanh lắm, mua chạy qua ngày rồi bán. Còn tôi thì mang tâm lý mua chiếc xe để sử dụng lâu dài.
Hồi mới mua xe tôi cũng đã nghĩ đến việc đó, sợ đưa xe vào Sài Gòn xa. Nhưng đỡ cái là ở Nha Trang cũng có nhiều người đi xe Porsche rồi. Theo tôi được biết thì ở đây có 2 chiếc Boxster và khá nhiều Cayenne, Macan, Panamera nên một năm đội kỹ thuật viên của Porsche sẽ ra đây tới 2-3 lần để bảo trì, bảo dưỡng xe. Mới tháng 11 năm ngoái họ mới ra đây, nếu không có dịch bệnh thì còn sớm hơn nữa.
Họ có thuê xưởng dịch vụ của Honda để phục vụ xe ở đây, vì chủ đại lý đó cũng chạy chiếc Panamera. Nhiều người sẽ nhầm tưởng là chỗ nào không có đại lý chính hãng thì phải mang xe vào Sài Gòn thì không phải. Tôi nghĩ là họ phải làm thế, vì chi phí để mang xe đi đi lại rất cao, dù là vận chuyển bằng xe chuyên chở hay tự chạy. Nếu mua xe không chính hãng thì tôi rất ngại cái khoản đó.
Tôi thấy không khác biệt nhiều. Họ chỉ bảo đi 8.000 km hoặc hơn 1 năm thì bảo dưỡng một lần. Hồi tháng 11 năm ngoái họ ra đây, xe của tôi mới bảo dưỡng lần đầu tiên, tổng chi phí khoảng 10,3 triệu đồng. Thật ra một phần là tôi không đi nhiều nên nhân viên Porsche chỉ thay nhớt, thay lọc gió linh tinh thôi, còn lại là tiền công thợ. Không biết đi nhiều hơn thì chi phí lên tới bao nhiêu. Tôi thấy bảo dưỡng chính hãng an tâm hơn, sợ vào các garage tư nhân bên ngoài họ thay phụ tùng bậy bạ.
Hơn nữa, tôi là người sử dụng xe cũng khá cẩn thận. Quãng đường đi làm của tôi chủ yếu là chạy trên quốc lộ, nhưng những ngày mưa gió cũng không mang Porsche 911 ra đi một phần là vì sợ ngập nước, một phần sợ phi vào ổ gà, ổ voi trên đường. Nói chung cung đường nào tôi quen mới chạy chiếc xe này, còn đường lạ thì đi xe khác. Từ ngày mua xe về, xe chưa chạy quá bán kính 50km tính từ nhà tôi, nên chưa gặp sự cố gì đáng kể.
Nhà tôi cách nơi làm việc khá xa, khoảng 20 km. Thỉnh thoảng, tôi cũng lấy xe đi làm, còn lại đa phần là mang xe đi uống cà phê với bạn bè hoặc anh em, chứ cũng không đi đâu nhiều. Đường đi làm cũng vắng và lớn, nên thỉnh thoảng tôi cũng tận dụng sức mạnh của chiếc đó chút xíu. Nếu nhà tôi mà gần chỗ làm chắc chỉ lái đi uống cà phê cho đỡ phí. Nha Trang nhỏ lắm, đi từ nhà ra quán cà phê có 5 phút chứ mấy. Từ lúc mua đến giờ, xe mới chạy được 5.000 km.
Tôi thích dòng xe này vì nó đẹp theo kiểu bất hủ, bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu năm rồi mà nó chẳng khác mấy. Phía sau là điểm tôi thích nhất, đặc biệt là dàn đèn hậu nối liền nhau. Nhưng cũng có một số thứ tôi thấy chưa hợp lý lắm, đó là cái cần số. Cần nhỏ xíu bằng 2 ngón tay, nhìn rất bình thường, thậm chí có thể nói là không đẹp.
Về hiệu năng thì Porsche 911 quá tuyệt vời rồi. Tôi có đọc nhiều bài đánh giá thì giới chuyên gia bảo xe này bám đường tốt hơn so với đời cũ. Nhưng cái này chắc phải vào đường đua mới cảm nhận được rõ, chứ tôi chạy ở đây cùng lắm 80-90 km/h trên quốc lộ, còn trong phố thì thấp hơn nên bảo đánh giá về độ bám thì cũng khó.
Porsche 911 có 4 chỗ ngồi nhưng ghế sau chật lắm. Mỗi lần đi gia đình là vợ và con đều muốn ngồi trước, đâu ai muốn ngồi ở ghế sau nên hay giành nhau (Cười). Ghế sau chắc họ thiết kế cho con nít ngồi, chứ người lớn ngồi tức chân khó chịu lắm.
Media Unit nội thất tự làm
Ban đầu, tôi đi đường cũng thấy ngại ngại, nhiều người nhìn vì màu xe nổi quá mà. Ở Nha Trang cũng ít có ai đi một chiếc xe thể thao màu nổi như vậy, với lại có thể đây là chiếc 911 đầu tiên mang biển số 79 nữa. Mỗi khi ra đường cũng có mấy đứa nhỏ chỉ chỉ, đậu xe cũng có nhiều người chụp hình, thậm chí có cả người nước ngoài. Thỉnh thoảng, một số người thấy chạy chiếc Porsche 911 họ cũng cố gắng đạp ga vượt qua mình.
Dần dần cũng quen thôi, lúc xe mới về, anh em săn xe ở đây chụp hình, báo chí đăng rồi nên giờ không thấy lạ gì nữa. Có cái là nhiều người gọi đây là siêu xe, nhưng thực tế không phải, nó chỉ là chiếc xe thể thao nổi tiếng thôi. Nếu ở Hà Nội hay TP.HCM mà đi dòng xe này thì có khi lại bình thường, còn ở Nha Trang thì khác. Nhìn chung là cũng có chút tự hào.
Nhà tôi hiện có Mercedes-Benz C300, Mercedes-Benz E300 và Porsche 911 Carrera S. Bình thường tôi đi chiếc C300, còn ba đi E300. Chủ yếu là vậy thôi chứ hai ba con cũng thay phiên nhau dùng xe. Thường thường, không ai ở Việt Nam là mua xe thể thao để phục vụ tất cả nhu cầu. Mua xe thể thao thì nhà phải có 1-2 chiếc sedan, bán tải, hay SUV gì đó để phục vụ gia đình rồi. Còn xe thể thao phục vụ nhu cầu giải trí, đi chơi, đi cà phê thôi. Chứ xe 2 cửa sao mà phục vụ gia đình được. Trường hợp sử dụng duy nhất xe thể thao chắc chỉ có người trẻ chưa có gia đình.
Đợt rồi tôi cũng có coi thêm chiếc Maserati Ghibli để thay Mercedes-Benz E300, hoặc cũng có thể là mua thêm nhưng mà đợt này khó khăn nên chờ đợi sang năm 2021 xem sao đã. Thích Maserati vì nó là xe thể thao nhưng có 4 cửa 4 chỗ ngồi, chở cả gia đình được. Sau này có điều kiện hơn thì có thể sẽ mua Ferrari. Nhưng tôi sẽ cân nhắc kỹ lưỡng vì Ferrari gầm thấp, leo lề đường mất công quá, với phải hạ sàn nhà mệt lắm. Tại Việt Nam, mua xe phải nghĩ đến đủ thứ chuyện, nào là chỗ đậu xe, đường sá nơi sinh sống có phù hợp hay không,…
Một số hình ảnh khác của anh Vương Y Đạt và chiếc Porsche 911 Carrera S của mình:
Nguồn : Source link