Hồi đầu tháng 5, tôi lên đường tới Đài Loan theo một lời mời đặc biệt. Kymco tổ chức lễ ra mắt và lái thử mẫu xe maxi-scooter Xciting S 400i cùng hàng chục đơn vị báo chí trong khu vực châu Á. Tôi và một anh đồng nghiệp bước xuống máy bay lúc 5h30 sáng, sau 3 tiếng đồng hồ bay từ Việt Nam. Nhưng không may là chúng tôi đến sớm, và phải chờ 5 tiếng đồng hồ dài lê thê trước khi nhập đoàn.
Một giấc ngủ gà ngủ gật trên máy bay khiến đầu óc hơi đờ đẫn. Nỗi lo càng nhiều hơn khi mở xem lịch trình, vì đoàn sẽ tới thẳng trường đua để ăn trưa, rồi tham gia lễ ra mắt và lái thử. Thông thường, phóng viên sẽ có thời gian về khách sạn cất đồ, tiện nghỉ ngơi một lát. Nhưng lần này thì không, chúng tôi đi bộ loanh quanh một khu phố gần đó để thăm thú, và đành tận dụng giấc ngủ trên chuyến xe buýt của phía Kymco Đài Loan đi từ Đài Bắc tới Đài Trung. Quãng đường dài khoảng 120 km.
Những chiếc Kymco Xciting S 400i chờ sẵn tại trường đua Lihpao Racing Park.
Sau hơn 2 tiếng di chuyển, chiếc xe buýt dừng ở Lihpao Racing Park, một tổ hợp trường đua giống với Đại Nam ở Việt Nam. Nhưng quy mô của Lihpao Racing Park lớn hơn rất nhiều lần. Ở đây, Kymco mời đoàn phóng viên bằng một bữa trưa theo phong cách Trung Hoa. Bữa trưa xong là lúc đi vào trường đua, nơi những chiếc Kymco Xciting S 400i được xếp sẵn chờ đợi.
Lễ ra mắt tổ chức một cách chóng vánh, Tổng Giám đốc Kymco và Giám đốc kỹ thuật lên phát biểu và giới thiệu qua những điểm nổi bật. Chưa có gì để đào sâu giống như lễ ra mắt ở từng thị trường cụ thể với giá bán và phần hỏi đáp. Theo thông tin tôi được biết, Kymco đang trong giai đoạn thăm dò, có khả năng đưa Xciting S 400i về Việt Nam trong năm nay.
Ông Leon Wu – Tổng Giám đốc Kymco.
Và mọi thứ cuối cùng cũng hoàn tất, nhân viên bắt đầu hướng dẫn phóng viên xuống trường đua. Đây là phần mà tất cả mọi người mong chờ nhất.
Cả đoàn đi tìm vali của mình để lấy đồ bảo hộ. Xong xuôi chuyện áo giáp, giáp chân, găng tay và mũ bảo hiểm, tiếp tục là ra nhận xe, bất kỳ chiếc xe nào mà bản thân mình thích. Tôi chọn cho mình chiếc xe màu xanh dương nhám, ngay cạnh chiếc xe mà anh bạn đồng nghiệp Việt Nam của tôi đã chọn. Kế hoạch di chuyển sẽ bắt đầu bằng cách chạy theo đoàn 2 vòng để làm quen. Nhưng thú vị hơn phải kể đến phần sau, vì Kymco để “mạnh ai người ấy chạy” trên đường đua.
Bật công tắc điện và đề máy, tôi di chuyển chậm nối đuôi người bạn cùng một chút thăm dò. Một chiếc maxi-scooter sử dụng khối động cơ 400 cc tưởng chừng nặng nề, bỗng nhàn tênh khi thực sự cầm lái. Nếu để so sánh, nó không khó khăn hơn khi điều khiển một chiếc xe tay ga 125 cc là bao. Thú thực, tôi không phải tay nài xe chuyên nghiệp, chưa chạy qua nhiều dòng xe phân khối lớn, nhưng chiếc xe chẳng gây khó dễ cho tôi.
Hai vòng thăm dò kết thúc với tốc độ di chuyển chừng 60-70 km/h, cảm nhận lúc này là chưa nhiều. Cả đoàn di chuyển vào đường pit xếp hàng. Rồi hướng dẫn viên ra hiệu lệnh xuất phát, chiếc đầu tiên thốc ga lao lên. Năm giây sau đến chiếc tiếp theo. Cứ thế, cứ thế và đến lượt tôi. Lúc đó, tôi xoắn ga như muốn mình thật đặc biệt trước đám đông, chiếc xe giật lên giống như “ngựa bứt cương”, trọng tâm xe dồn về phía sau và lao lên. Trong đầu lúc ấy chỉ có duy nhất một ý nghĩa “chạy thật nhanh”.
Đưa một chiếc xe maxi-scooter sinh ra để chạy đường dài vào trường đua thật nực cười. Nhưng không. Mọi thứ chỉ bộc lộ ưu nhược khi bị đẩy lên giới hạn. Xciting S 400i thể hiện nó là một chiếc xe có khả năng tăng tốc nhanh, đồng hồ dễ dàng chỉ lên con số 100 km/h. Nhưng có cảm giác như cấu hình xy-lanh đơn với dung tích 400 cc khiến động cơ hơi có chút phải “gồng mình” để đáp ứng ý muốn có phần cực đoan của chủ nhân, nhất là khi ở dải tốc trên 100 km/h.
Kymco để mọi người thoải mái chạy theo ý thích trong trường đua.
Sau cú tăng tốc như xé gió, những khúc cua mở ra trước mặt. Theo lý thuyết, người lái sẽ phanh một cú dứt khoát để đưa chiếc xe về tốc độ mà bản thân cảm thấy tự tin rồi ôm cua. Tôi làm tương tự, nhưng vẫn giữ cho mình một chút dè chừng bằng cách rà phanh ở những khúc cua đầu tiên. Sau một hồi quen dần với chiếc xe, tôi bắt đầu đối mặt với những khúc cua tự tin hơn.
Kymco Xciting S 400i thoát khỏi những khúc cua “ngọt lịm”, dĩ nhiên bạn phải tự tin với nó. Ngay cả một khúc cua gập tay áo, chiếc maxi-scooter vẫn vượt qua nhanh chóng mà không cần một đường sửa lái trong dải tốc khoảng 20-30 km/h. Nhà sản xuất có trang bị cho chiếc xe cặp phanh ABS, và nó hoạt động tốt, dễ dàng kìm hãm trong những tình huống phanh ở đầu khúc cua. Tiếc rằng, cùm phanh trước được in chữ Kymco, hiệu suất không thể so sánh với loại Brembo giống như “đàn anh” AK 550.
Sau khoảng thời gian thoải mái, tôi quay lại đường pit để trả xe cho ban tổ chức. Trò chuyện với anh bạn Việt Nam, chúng tôi thừa nhận Xciting S 400i có kiểu dáng đẹp và hầm hố, mang nhiều phong cách từ chiếc AK 550. Phần đuôi phía sau thể hiện đúng phong cách thiết kế của hãng với đuôi xe nhấc cao và nhiều đường cắt xẻ. Tạo hình ống xả lớn để ăn nhập với tổng thể. Tuy rằng âm thanh phát ra từ ống xả hơi hiền, hợp với phong cách của một chiếc xe tay ga.
Kết thúc ngày đầu tiên, chúng tôi được đưa về khách sạn ăn tối và nghỉ ngơi, trước khi bước vào ngày hôm sau căng thẳng hơn. Nhiệm vụ là chinh phục ngọn núi cao nhất ở Đài Loan – Hehuan Shan có độ cao 3.275 m so với mực nước biển.
Đoàn xe tập trung trước khi lên đỉnh núi Hehuan Shan.
Tôi ngủ một mạch tới sáng. Thức giấc vào vào lúc 6 giờ 30 phút, công đoạn vệ sinh cá nhân, xuống ăn sáng và trả phòng được thực hiện nhanh chóng để kịp giờ. Cả đoàn tập trung đông đủ lúc 8 giờ và bắt đầu lên đường. Điểm dừng chân ở gần chân núi, tại một cửa hàng Family Mart. Công việc tại đây đơn giản là tập trung, điểm danh, nhận áo mưa và chọn cho mình một chiếc xe. Lần này tôi đồng hành với một chiếc xe có màu xám.
Hành trình ngày thứ 2 bắt đầu bằng cơn mưa. Từ điểm xuất phát lên tới đỉnh núi phải trải qua rất nhiều khúc cua với tầm nhìn hạn chế, sương mù bủa vây. Lần này không còn được “mạnh ai người ấy chạy”, chúng tôi phải tuân theo hướng dẫn của người trưởng đoàn.
Trước khi sang đây, tôi chủ quan không mang theo áo khoác dày, mà thay vào đó là một chiếc hoodie phòng thân nên đã phải trả giá. Mưa phùn cộng với độ cao khiến nhiệt độ xuống thấp, toàn thân lạnh cóng. Thứ cứu cánh của tôi là chiếc áo mưa của ban tổ chức và cả đoàn duy trì ở dải tốc độ 50-60 km/h. Tốc độ này cũng phù hợp vừa đi vừa ngắm cảnh rừng núi rêu phong hùng vỹ xung quanh.
Lái Kymco Xciting S 400i nhàn tênh. Phần nhô cao ở yên người lái giúp phần hông có điểm tỳ. Đi hành trình dài hơn 100 km chỉ để lại một cơn mỏi lưng ngắn ngủi. Sàn để chân rộng với và thiết kế tay lái đặc trưng của maxi-scooter cũng giúp hành trình nhẹ nhàng đi nhiều phần. Kính chắn gió có thể nâng/hạ tùy ý nhưng cơ cấu điều chỉnh phức tạp là một điểm trừ nho nhỏ.
Hơn nữa, nút đề nổ động cơ nằm chung với công tắc mở đèn ưu tiên dễ khiến tôi bật sáng đèn ưu tiên khi đeo găng tay. Giảm xóc phía sau khá cứng, cảm thấy như cả chiếc xe dao động khi đi vào đoạn đường xấu hay ổ gà. Điều mà chiếc AK 550 làm tốt hơn rất nhiều.
Đường lên đỉnh núi không chỉ toàn những thuận lợi. Độ cao 3.275 m so với mực nước biển khiến hành trình trải qua nhiều tầng thời tiết. Lúc nắng, lúc mưa, có lúc sương mù. Tôi phải liên tục lấy tay lau nước đọng trên kính mũ bảo hiểm để đảm bảo tầm nhìn cho bản thân. Có những lúc sương mù dày đặc, tầm nhìn chỉ dừng ở chiếc xe ngay phía trước mặt, những chiếc xe khác phía trước như bị sương mù nuốt chửng. Nhưng có những lúc, cầu vồng lại hiện lên giữa rừng núi như một phần lãng mạn ẩn bên trong sự khắc nghiệt.
Hành trình đi qua những đoạn đường khó quên.
Kymco Xciting S 400i bố trí 2 hộc đồ ngay phía trước. Hộc bên phải khá tiện lợi khi có thể dùng để cất găng tay hay một vài vật dụng nho nhỏ, còn hộc trên trái có thêm một cổng sạc USB, tôi đi cả hành trình dài không lo chiếc điện thoại của mình hết pin. Xe có trang bị công nghệ Noodoe gồm một màn hình điện tử hình tròn ở chính giữa, hiển thị theo ý thích người lái với giao diện bản đồ, đồng hồ, ảnh hoặc công tơ mét. Khá tiện lợi và mang lại cảm giác công nghệ cho chiếc xe, nhưng lại khó kết nối lần đầu tiên.
Cả đoàn kết thúc hành trình ở một khách sạn cạnh hồ Sun Moon, một hồ nước lớn trên núi. Tôi vội vã dựng chiếc xe thẳng tắp theo sự sắp đặt của hướng dẫn viên dưới cơn mưa lớn. Thời tiết ở Đài Loan giai đoạn này sụt sùi, nhưng không thể nào làm lu mờ 2 ngày đầy hứng khởi. Buổi tối là thời gian cho tiệc Gala Dinner và lên đường ra sân bay về nước vào sáng ngày hôm sau.
Ngoài những cảm xúc hành trình mang lại, có một điều không thể quên là xe máy trên đường phố Đài Loan chủ yếu là mang thương hiệu Kymco hoặc SYM. Một chiếc xe máy thương hiệu Nhật Bản là thứ hiếm. Lý do có thể nằm ở việc Đài Loan là quê hương của Kymco và SYM, nhưng chắc chắn không thể thiếu chính sách từ phía nhà nước và niềm tự tôn dân tộc mới đủ khiến 2 thương hiệu quê nhà đánh bật những đối thủ ngoại quốc.
Nguồn : Source link